Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
Mt 8,18-22
18 Khi ấy, thấy xung quanh có đám đông, Đức Giê-su ra lệnh sang bờ bên kia. 19 Một kinh sư tiến đến thưa Người rằng : “Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo.” 20 Đức Giê-su trả lời : “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu.”
21 Một môn đệ khác thưa với Người : “Thưa Ngài, xin cho phép con về chôn cất cha con trước đã.” 22 Nhưng Đức Giê-su bảo : “Anh hãy đi theo tôi, cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ.”
Suy niệm:
TÂM THÁI CỦA NGƯỜI MÔN ĐỆ*
Lời
tự sự của một linh mục về hành trình ơn gọi của mình: Tôi thấy Đức
Giê-su đi qua cuộc đời tôi khi tôi đang bận bịu tính toán sổ sách cuộc
đời mình. Tôi đứng dậy theo Người… Lóc ca lóc cóc… Để bớt lỉnh kỉnh, tôi
bỏ lại cuốn sách đọc dở rồi lại theo Người… Lóc ca lóc cóc… Tôi lại hỏi
Người đi đâu? Người nhìn tôi, chẳng nói lời nào. Lúc này, tôi đã thấm
mệt. Tôi bỏ lại chiếc bị chứa toàn lương thực và một chút tiền tài. Khi
ấy, Người quay lại nhìn tôi mỉm cười và nói: Đến nơi rồi!
Bài
Tin mừng là một trong những bài giảng về sứ mạng truyền giáo (Mt 10,
9-11). Trong đó, Đức Giê-su đòi hỏi người môn đệ phải quyết liệt từ bỏ
mọi tiện nghi đời sống, cũng như mọi thứ tình cảm, không hẳn vì khổ chế
cá nhân, nhưng vì sự tự do tâm linh, để sống và hành động hoàn toàn cho
Nước Trời.
Có nhiều thứ ta quyến luyến khó rời trở nên vật cản
đường ta theo Chúa: tiện nghi đời sống, tình cảm phân tâm, sự ham mê say
đắm vật chất… mà nhiều khi chỉ là cái cớ để ta khước từ tiếng Chúa,
tiếng lương tâm, tiếng gọi của Nước Trời.
Cúi lạy Ngài, cho chân con vững chãi,
Ðể tiến lên dẫu đường sá hiểm nguy.
Nguyện theo Ngài, thập giá đâu quản ngại,
Chúa cầm tay mà dẫn bước con đi.
Ðể tiến lên dẫu đường sá hiểm nguy.
Nguyện theo Ngài, thập giá đâu quản ngại,
Chúa cầm tay mà dẫn bước con đi.
0 Nhận xét