Bài trích sách Công vụ Tông Đồ. Cv 15,22-31
22 Bấy giờ, các Tông Đồ và các kỳ mục, cùng với toàn thể Hội Thánh, quyết định chọn mấy người trong các ông, để phái đi An-ti-ô-khi-a với ông Phao-lô và ông Ba-na-ba. Đó là ông Giu-đa, biệt danh là Ba-sa-ba, và ông Xi-la, những người có uy tín trong Hội Thánh. 23 Các ông trao cho phái đoàn bức thư sau :
“Anh em Tông Đồ và kỳ mục chúng tôi gửi lời chào anh em gốc dân ngoại tại An-ti-ô-khi-a, tại miền Xy-ri và Ki-li-ki-a. 24 Chúng tôi nghe biết có một số người trong chúng tôi, không được chúng tôi uỷ nhiệm, mà lại đi nói những điều gây xáo trộn nơi anh em, làm anh em hoang mang. 25 Vì thế, chúng tôi đã đồng tâm nhất trí quyết định chọn một số đại biểu, và phái họ đến với anh em, cùng với những người anh em thân mến của chúng tôi là ông Ba-na-ba và ông Phao-lô, 26 những người đã cống hiến cuộc đời vì danh Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta. 27 Vậy chúng tôi cử ông Giu-đa và ông Xi-la đến trình bày trực tiếp những điều viết sau đây : 28 Thánh Thần và chúng tôi đã quyết định không đặt lên vai anh em một gánh nặng nào khác ngoài những điều cần thiết này : 29 là kiêng ăn đồ đã cúng cho ngẫu tượng, kiêng ăn tiết, ăn thịt loài vật không cắt tiết, và tránh gian dâm. Anh em cẩn thận tránh những điều đó là tốt rồi. Chúc anh em an mạnh.”
30 Sau khi được mọi người tiễn chân, các đại biểu xuống An-ti-ô-khi-a, triệu tập cộng đoàn lại và trao bức thư. 31 Đọc thư xong, họ vui mừng vì lời khích lệ đó.
Đáp ca Tv 56,8-9.10-12 (Đ. c.10a)
Đ. Lạy Thiên Chúa, trước mặt chư dân, con dâng lời cảm tạ.
8 Con an lòng, lạy Thiên Chúa, con vững dạ an lòng,
9 này con xin đàn hát xướng ca.
Thức dậy đi, hồn tôi hỡi,
thức dậy đi, hỡi đàn sắt đàn cầm,
tôi còn đánh thức cả bình minh.
Đ. Lạy Thiên Chúa, trước mặt chư dân, con dâng lời cảm tạ.
10 Lạy Thiên Chúa, trước mặt chư dân, con dâng lời cảm tạ,
giữa lòng muôn nước, con đàn hát xướng ca.
11 Vì tình thương của Ngài cao ngất trời xanh,
và lòng thành tín vượt ngàn mây thẳm.
12 Lạy Thiên Chúa, xin biểu thị uy phong khắp cõi trời
và chiếu toả vinh quang đầy mặt đất.
Đ. Lạy Thiên Chúa, trước mặt chư dân, con dâng lời cảm tạ.
Tung hô Tin Mừng Ga 15,15b
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : “Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết.” Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an. Ga 15,12-17
12 Khi ấy, đến giờ lìa bỏ thế gian mà về với Chúa Cha, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Đây là điều răn của Thầy : anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. 13 Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình. 14 Anh em là bạn hữu của Thầy, nếu anh em thực hiện những điều Thầy truyền dạy. 15 Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết.
16 “Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại, hầu tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em. 17 Điều Thầy truyền dạy anh em là hãy yêu thương nhau.”
Suy Niệm:
Với trí khôn và khả năng của mình, nhiều khi, chúng ta tưởng mình chọn lựa cho mình được đường lối đúng đắn nhất. Đúng, Thiên Chúa ban cho con người có lý trí và ý chí để có thể lựa chọn cho mình con đường và đích đến. Nhưng với sự giới hạn của mình, con người cũng tự mình công nhận rằng: nhân tính không bằng trời tính. Tất cả cần phù hợp với đạo trời!
Ấy vậy, cũng có câu: "Xưa nay nhân định thắng thiên cũng nhiều" (Nguyễn Du). Nhân định thắng thiên không phải vì con người thông minh tài giỏi vượt Thiên Chúa nhưng vì con người biết chọn điểm yếu nhất của Thiên Chúa là tình yêu và lòng thương xót của Người. Ápraham là một minh chứng cho điều này khi can thiệp cho dân thành (St 18,16-33); hay khi dân Ít-ra-en trong sa mạc, mỗi lần họ phản
nghịch kêu trách Thiên Chúa, khiến Ngài thịnh nộ định giáng phạt trên
dân thì Mô-sê lại “cố làm cho nét mặt Đức Chúa dịu lại” (Xh 32,11); rồi tại tiệc cưới Ca-na, “giờ của Chúa” chưa đến, nhưng vì lời kêu xin của Mẹ Ma-ri-a mà giờ ấy đã thay đổi (Ga 2,1-12). Tất cả chỉ vì một điều: Nếu nhân danh Thầy Giêsu mà xin cùng Chúa cha thì sẽ được nhận lời và cứ xin thì sẽ được, đo slà lời thầy minh chứng.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con đang loay hoay tìn con đường cho đất nước mình. Nhiều khi tưởng đã tìm ra cách nhưng sự việc chưa đi tới đâu cả. Trong thời buổi rối ren đầy nghi kỵ này, chúng con cầu xin Chúa gìn giữ quê hương đất nước chúng con. Xin cho đất nước chúng con thoát khỏi hiểm họa chiến tranh và sống trong tình yêu như Chúa dạy chúng con. Amen
0 Nhận xét