Theo Dân Luận
Biểu tình chống Trung Quốc tai Hà Nội ngày 09/05/2014 |
Xin gởi quí vị bài viết của tác giả Vũ Thạch mang tựa đề "Phản đối Trung Quốc là cổ xúy chiến tranh?" và mong được tiếp tay phổ biến.
BBT-RadioCTM
Trong vài năm qua, và đặc biệt khi xảy ra việc Bắc Kinh kéo giàn
khoan vào thềm lục địa Việt Nam, nhà cầm quyền CSVN đã cho lực lượng dư
luận viên tung ra luận điểm cáo buộc rằng: những ai phản đối Trung Quốc
là những người chỉ muốn chiến tranh, muốn đổ máu.
Có thể nói ngay rằng sau 2 cuộc chiến điêu linh trong thế kỷ 20 trên
đất nước Việt Nam, không người Việt yêu nước nào còn muốn thấy chiến
tranh trên đất nước mình. Nhưng sợ hãi chiến tranh đến độ làm ngơ việc
từng phần đất nước bị xâm chiếm thì CHẮC CHẮN KHÔNG PHẢI là truyền thống
của dân tộc Việt Nam. Nếu cha ông Việt suốt 5000 năm qua sống khiếp
nhược như thế thì đã không còn đất nước và dân tộc Việt Nam trên trái
đất này. Thế hệ hiện nay có trách nhiệm đối với xương máu của cha ông đã
đổ ra suốt bao đời và trách nhiệm đối với các thế hệ tương lai.
Việc nhân danh hòa bình để tránh né trách nhiệm bảo vệ tổ quốc của
giới lãnh đạo đảng CSVN là một ngụy biện trắng trợn. Cứ tạm dùng các
quan điểm của đảng CSVN để đặt câu hỏi: Tại sao Pháp và Mỹ xâm chiếm
Việt Nam thì phải đánh bằng mọi giá, đòi đốt cả dãy Trường Sơn để đánh;
còn Tàu xâm chiếm Việt Nam thì bỗng dưng lãnh đạo đảng lại nhất định
"duy trì hòa bình" bằng mọi giá? Phải chăng đảng chỉ dùng việc chống
ngoại xâm làm phương tiện để lên nắm độc quyền cai trị mà thôi? Còn khi
kẻ xâm lược là chỗ dựa để tiếp tục nắm quyền thì mất một phần đất nước
cũng chẳng sao?
Phản đối Trung Quốc lại càng không đương nhiên là phải có chiến tranh
khi còn khá nhiều phương cách khác nữa để chận đứng bàn chân kẻ xâm
lược, từ liên kết với các quốc gia Đông Nam Á để lập phòng tuyến chung
chống chủ nghĩa bành trướng, đến vận động cường quốc lớn như Hoa Kỳ vào
quân bình thế lực tại Biển Đông, đến kiện Bắc Kinh ra tòa quốc tế như
Philippines đang làm, v.v.. Nhưng cho đến nay lãnh đạo CSVN từ khước tất
cả các phương thức đó. Qua miệng của chính thứ trưởng quốc phòng Nguyễn
Chí Vịnh, nhà cầm quyền CSVN kiên quyết chỉ nói chuyện tay đôi với Bắc
Kinh, tức làm đúng điều mà Bắc Kinh muốn: Việt Nam thương thuyết ở vị
thế một đàn em yếu kém và lệ thuộc.
Nhưng dù đối phó bằng cách nào đi nữa, dù có chiến tranh hay không,
thì nhà cầm quyền CSVN vẫn TRƯỚC HẾT phải làm những việc cơ bản sau đây
nếu họ thực sự muốn bảo vệ đất nước:
- Ngưng ngay việc cấm cản người dân Việt bày tỏ lòng yêu nước. Chính
sách cấm đoán đó vô cùng nguy hại vì nó làm chết dần nền tảng yêu nước
của toàn dân. Không một chính sách quốc phòng hiệu quả nào trong lịch sử
Việt Nam mà không dựa vào lòng yêu nước của toàn dân.
- Thả ngay và xin lỗi những người yêu nước đang bị giam cầm. Không ai
có thể tin giới lãnh đạo CSVN thực sự muốn bảo vệ tổ quốc nếu họ cứ
tiếp tục giam giữ những người yêu nước chỉ vì sợ những vị này dấy lên
được lòng yêu nước rộng khắp trong dân chúng.
- Công khai phủ nhận ngay bản công hàm Phạm Văn Đồng. Bản văn vô cùng
tai hại này đang làm nền tảng pháp lý cơ bản cho Bắc Kinh lấn chiếm
Biển Đông. Ngay cả giàn khoan 981 theo lý luận của Bắc Kinh vẫn nằm
trong hải phận 12 hải lý tính từ Hoàng Sa, mà Hoàng Sa đã được công hàm
Phạm Văn Đồng xác nhận thuộc lãnh hải lưỡi bò 9 đoạn của Trung Quốc. Bản
văn đó cũng đang ngăn cản việc Việt Nam kiện Bắc Kinh trước toà án quốc
tế.
- Và quan trọng hơn hết, ngưng ngay việc làm ngơ cho Trung Quốc lan
lấn một cách vô cùng nguy hiểm trên khắp nước Việt Nam và trong guồng
máy cai trị từ trung ương đến địa phương. Hiện nay không còn ai biết Bắc
Kinh đã và đang giấu những gì ở hàng trăm các khu biệt lập dọc theo
biên giới, giữa các tỉnh thành, tại các vị trí chiến lược như Nóc Nhà
Đông Dương và hầu hết các cao điểm biên giới. Các đường xa lộ có thể
dùng để chuyển quân thẳng từ biên giới Việt Trung vào đến Hà Nội cũng đã
xây xong. Và gần đây là các phát hiện về việc các hoạt động chuẩn bị
cắt đôi nước Việt Nam ở nơi hẹp nhất khi cần thiết; v.v... Những âm mưu
đó nguy hiểm không kém gì việc Bắc Kinh kéo giàn khoan vào thềm lục địa
Việt Nam.
Nói tóm lại, phản đối Trung Quốc xâm lược không đương nhiên đồng
nghĩa với chủ trương chiến tranh. Loại ngụy biện đó hoàn toàn chỉ là thủ
thuật đánh lạc hướng dư luận của những kẻ vẫn còn ôm hy vọng "chỉ chống
Trung Quốc vừa đủ để tiếp tục nắm quyền".
Điều bất hạnh cho đất nước là Bắc Kinh biết rất rõ và đã tận dụng
những hy vọng đó của giới lãnh đạo CSVN trong suốt mấy thập kỷ qua.
Vũ Thạch
0 Nhận xét