TMSS: Một bài viết thật hay, không phê phán nhưng nói lên sự thật mà tất cả những ai hành nghề viết lách cần làm! Như vậy mới đúng chứ! Lương tâm và sự sông bằng là điều luôn cần tồn tại trong lòng mỗi người! Đừng để lương tri tắt ngúm!
Tôi, nhà văn Nguyễn Quang Vinh xin gửi tới các bạn nhà văn Trung Quốc lời chào thân mến.
Chúng ta là nhà văn, không có quyền lực gì ngoài chữ.
Chữ cho chúng ta thiên chức để viết về Tổ Quốc mình, phụng sự nhân dân mình.
Với các bạn, đất nước Trung Hoa có một nền văn hóa lâu đời, nền văn hóa
lớn, một nền văn học có ảnh hưởng trên thế giới, nơi có những tác phẩm
văn học, sân khấu, điện ảnh mà thế hệ chúng tôi đã đọc, đã xem, đã cảm
nhận trong sự kính trọng.
Văn học của đất nước các bạn đã gửi tới thế giới những nhân vật khó
quên, những tính cách nhân vật điển hình mà nhiều thế hệ đọc giả trên
thế giới đều nhớ đến.
Chúc mừng các bạn đã có một nền văn hóa, một nền văn học như thế.
Các bạn được quyền tự hào về điều đó, cũng như chúng tôi được quyền tự
hào và kiêu hãnh về nền văn hóa và văn chương của đất nước mình.
Văn học suy cho cùng là tôn vinh cái đẹp, tôn vinh tính nhân văn, lòng
vị tha, tình yêu của con người. Nhưng để làm được thế, thì văn học lại
phải mô tả, xây dựng, ghi chép, điển hình về những hành vi xấu xa, những
nhân cách xấu xa, những ứng xử tàn độc để con người cảnh giác, để con
người tỉnh táo, để con người biết mà đấu tranh, xóa bỏ cái xấu, bảo vệ
cái đẹp đẽ của đạo đức, của cuộc sống, bảo vệ danh dự và nhân phẩm.
Các bạn đã làm được thế và còn hơn thế.
Chúng ta những nhà văn, không chỉ có thế, không chỉ ngồi viết ra những
tác phẩm về con người của đất nước mình, say mê và lãng mạn, cố thủ
trong ý thức dân tộc, mà quên đi trách nhiệm đối với thế giới bên ngoài,
mà giả tảng về những hành xử không tốt đẹp của nhà nước mình đối với
các nước láng giềng.
Trung Quốc của các bạn là nước lớn nhưng điều đó không có nghĩa là một
nước lớn thì có quyền áp đặt, có quyền ban phát, có quyền xâm lấn, có
quyền hiếp đáp những nước nhỏ hơn. Nhân phẩm và đạo đức của con người
trên thế gian này, không phân biệt là nước lớn hay nước nhỏ. Quyền sống
độc lập, quyền bảo vệ chủ quyền lãnh thổ của mỗi con người với Tổ Quốc
mình, không có ranh giới hoặc số đo hơn kém giữa nước lớn và nước nhỏ.
Quốc gia thì phải có chủ quyền. Chủ quyền đó được bảo đảm vĩnh cữu bằng
lòng tự tôn dân tộc, bằng truyền thống, bằng lịch sử, bằng văn hóa, và
bằng từng nhân mạng người của dân tộc đó.
Các bạn biết tôn trọng chủ quyền của nước các bạn thì chúng tôi cũng có ngang quyền tôn trọng đó.
Khi chính phủ các bạn đang có hành vi liên tục và thủ đoạn, bất chấp dư
luận, bất chấp đạo lý, bất chấp lịch sử để gây hấn, hiếp đáp, tìm cách
để giành, để chiếm, để đoạt từng mét đất liền, từng hải lý biển chủ
quyền của nước chúng tôi, bị cộng đồng quốc tế lên án, những học giả của
chính đất nước các bạn lên án, thì các bạn, những nhà văn Trung Quốc
không thể đứng ngoài cuộc.
Hãy vì danh dự cao cả của một nhà văn.
Hãy vì lòng tự trọng của người cầm bút luôn hướng về lẽ phải, hướng tình cảm về đồng loại.
Hãy vì quyền lực chữ các bạn đang có trong tay.
Các bạn hãy lên tiếng, hãy góp sức ngăn cản những ý đồ bành trướng ngông
cuồng của nhà nước các bạn, đó là cách các bạn thay đổi cái nhìn thiện
cảm hơn của quốc tế đối với Nhà nước các bạn, đó là cách để các bạn xác
tín một giá trị nhân văn và một ứng xử tử tế đối với Nhà nước các bạn.
Những hành vi, tính cách, nhân phẩm xấu xa trong muôn ngàn nhân vật ở
các tác phẩm văn học của các bạn không thể lại trở về trong đời sống
thực như hôm nay đang diễn ra, nó làm méo mó và phẫn nộ của cộng đồng
quốc tế về đất nước các bạn.
Các bạn hãy dùng chữ của mình, khắc một dấu CHẤM vào tư duy bành trướng
của Nhà nước các bạn, trở lại với cách hành xử của một đất nước có văn
hóa, có đạo đức, chấm dứt những tham vọng vừa nhỏ nhen, vừa ích kỷ, vừa
ngạo mạn vừa tham lam, hãy lấy chữ thiêng của Khổng tử để dạy lại cho
quan chức các bạn biết tu nhân tích đức trước khi các bạn mong muốn đưa
chữ Khổng tử ra với thế giới.
Chào thân mến.
Nguyễn Quang Vinh
0 Nhận xét