Ha-lê-lui-a.
Ha-lê-lui-a. Anh em hãy tạ ơn trong mọi hoàn cảnh, đó chính là điều
Thiên Chúa muốn trong Đức Ki-tô Giê-su. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca. Lc 17,11-19
11 Khi ấy, trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi qua biên giới giữa hai miền Sa-ma-ri và Ga-li-lê. 12 Lúc Người vào một làng kia, thì có mười người phong hủi đón gặp Người. Họ dừng lại đằng xa 13 và kêu lớn tiếng : “Lạy thầy Giê-su, xin dủ lòng thương chúng tôi !” 14 Thấy vậy, Đức Giê-su bảo họ : “Hãy đi trình diện với các tư tế.” Đang khi đi thì họ được sạch. 15 Một người trong bọn, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa. 16 Anh ta sấp mình dưới chân Đức Giê-su mà tạ ơn. Anh ta lại là người Sa-ma-ri. 17 Đức Giê-su mới nói : “Không phải cả mười người đều được sạch sao ? Thế thì chín người kia đâu ? 18 Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này ?” 19 Rồi Người nói với anh ta : “Đứng dậy về đi ! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.”
Suy niệm
Cuộc sống đầy biến động và con người cũng bị cuốn theo. Vì bị cuốn đi, con người hiếm khi có phút dừng lại để lắng nghe chính lắng nghe chính mình. Chính vì không biết lắng nghe nên con người cũng không biết mình cần gì và điều gì xảy ra với mình nên cũng không biết ứng xử sao cho phải. Đó là một cuộc khủng hoảng lớn khiến nhiều người qua trở lại với Đông Phương.
Một trong những phương pháp được yêu thích ấy là thiền. Thiền thực chất là lắng nghe chính mình để thấy những biến chuyển và đà tiến của nó. Thiền đã giúp con người lướt thắng phần nào những căng thẳng của cuộc sống. Thế rồi, vốn thiền thường được gán cho Phật Giáo, nên trong giới phật tử đã la lên: thiền bị tha hóa và không còn nét tôn giáo trong đó nữa. Thiền của Phật Giáo đã bị đánh cắp.
Sự thật phải như thế chăng!? Chẳng ai đánh cắp thiền của Phật giáo vì đơn giản, thiền chỉ là một trong nhiều phương cách để lắng nghe mình và nghe tiếng thì thầm tâm linh. Như thế, có cần phải la lên không! Những lúc như thế này, chúng ta cũng phải thốt lên: không chỉ con người cần lắng nghe chính mình nhưng mỗi tổ chức và tôn giáo cũng cần lắng nghe chính mình để thăng tiến chứ không phải là tự hào về quá khứ huy hoàng để rồi tiến trình tâm linh bị ngưng trệ. Cẩn thận kẻo kẻ ngoại đạo mới là người có khả năng lắng nghe chính mình còn ta là người trong cuộc nhưng lại đang vọng tưởng.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con được như người Samari kia mà biết lắng nghe chính mình cùng lắng nghe tiếng tình yêu của Chúa ngõ hầu chúng con biết mình phải làm gì cho xứng với ân huệ chúng con đã lãnh nhận!
Một trong những phương pháp được yêu thích ấy là thiền. Thiền thực chất là lắng nghe chính mình để thấy những biến chuyển và đà tiến của nó. Thiền đã giúp con người lướt thắng phần nào những căng thẳng của cuộc sống. Thế rồi, vốn thiền thường được gán cho Phật Giáo, nên trong giới phật tử đã la lên: thiền bị tha hóa và không còn nét tôn giáo trong đó nữa. Thiền của Phật Giáo đã bị đánh cắp.
Sự thật phải như thế chăng!? Chẳng ai đánh cắp thiền của Phật giáo vì đơn giản, thiền chỉ là một trong nhiều phương cách để lắng nghe mình và nghe tiếng thì thầm tâm linh. Như thế, có cần phải la lên không! Những lúc như thế này, chúng ta cũng phải thốt lên: không chỉ con người cần lắng nghe chính mình nhưng mỗi tổ chức và tôn giáo cũng cần lắng nghe chính mình để thăng tiến chứ không phải là tự hào về quá khứ huy hoàng để rồi tiến trình tâm linh bị ngưng trệ. Cẩn thận kẻo kẻ ngoại đạo mới là người có khả năng lắng nghe chính mình còn ta là người trong cuộc nhưng lại đang vọng tưởng.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con được như người Samari kia mà biết lắng nghe chính mình cùng lắng nghe tiếng tình yêu của Chúa ngõ hầu chúng con biết mình phải làm gì cho xứng với ân huệ chúng con đã lãnh nhận!
0 Nhận xét