TMSS: Một cách để giúp nâng cao dân trí. Nâng cao dân trí sẽ hiểu được cách để bảo vệ quyền sống và sống xứng đáng làm người hơn. Đây là một mầm thiện đáng được vun trồng!
-----------------------------------------------------------------
Anh Nguyễn Quang Thạch, người đã bỏ công sức trong suốt tám năm qua để xây dựng mạng lưới sách hóa nông thôn. |
Mặc Lâm, biên tập viên RFA
Đi bộ từ Hà Nội đến Sài Gòn để vận động
Sáng mùng Một tết năm Ất Mùi 2015, trong lúc cả nước tưng bừng vui
xuân đón Tết thì người thành lập chương trình Sách hóa nông thôn Việt
Nam lại bắt đầu một chuyện đi bộ từ Hà Nội đến Sài Gòn nhằm vận động
người dân tham gia chương trình mang sách về nông thôn. Anh là Nguyễn
Quang Thạch người đã bỏ công sức trong suốt tám năm qua để xây dựng mạng
lưới sách hóa nông thôn và mạng lưới ấy đang mỗi ngày một năng động
hơn, hiệu quả hơn và nhất là được nhiều người hưởng ứng hơn.
Sáng mùng hai Tết, Từ Hà Nội anh Nguyễn Quang Thạch nói với chúng tôi:
“Tôi đã xuất phát vào lúc 11 giờ 20 sáng tại Phố Ngọc Khánh Hà
Nội. Trước khi đi tôi có đến nhà cháu nội của học giả Nguyễn Văn Vĩnh để
tặng sách cho mọi người và thắp hương cho cụ. Chuyến đi của tôi gồm
những mục tiêu như thế này. Sau 18 năm đeo đuổi chương trình sách hóa
nông thôn bằng các nghiên cứu lý thuyết cá nhân cũng như đưa ra áp dụng ở
thực địa. Sáng hôm qua (mùng một tết) rất nhiều người đội mưa đội nắng
đến tiễn tôi. Đặc biệt tối ngày 30 và mùng 1 tết thì tôi có những tình
nguyện viên đã đi phát được 700 cuốn sách để phục vụ và lan truyền hình
ảnh tặng sách trên mạng xã hội.
Lúc hàng triệu người đang vui vẻ ăn tết thì tôi đi vào ngày mùng một tết để đưa thông điệp cho xã hội rằng chúng ta làm gì thì làm phải coi dân trí là nền tảng phát triển cho quốc gia, phải coi thư viện là xương sống cho sự phát triển của đất nước.
-Anh Nguyễn Quang Thạch
Lúc hàng triệu người đang vui vẻ ăn tết thì tôi đi vào ngày mùng
một tết để đưa thông điệp cho xã hội rằng chúng ta làm gì thì làm phải
coi dân trí là nền tảng phát triển cho quốc gia, phải coi thư viện là
xương sống cho sự phát triển của đất nước. Chúng ta cần xây dựng hệ
thống thư viện rộng khắp đến từng gia đình, từng dòng họ, từng lớp học
để người dân khắp mọi nơi có cơ hội tiếp nhận tri thức.”
Trong không khí mùa xuân, mùa của đâm chồi nảy lộc, chuyến khởi hành
vận động sách như một mầm hy vọng toát ra từ ước vọng tri thức lan tỏa
khắp làng quê để từ đó mùa xuân dân tộc sẽ thành hình bởi những việc làm
tuy nhỏ bé nhưng đầy thách thức: vận động dư luận hướng về cái trí thay
vì bao tử như thường thấy. Việc làm đầy tham vọng nhưng thực tiễn nhằm
khai tâm cho người dân cùng khổ để họ hiểu ra điều cần làm và đóng góp
công sức xây dựng đất nước, quê hương:
“Một ngày tôi đi 20 Km, một tuần tôi nghỉ một lần. Trong quá trình
đi tôi cố gắng viết sách, viết báo nữa. Viết sách để góp phần thay đổi
tư tưởng người Việt. Chúng ta muốn có một quốc gia cường thịnh thì chúng
ta phải trung thực, nhân văn và sáng tạo. Nói thẳng ra sau hàng ngàn
năm phong kiến do tác động của nho giáo các ông Tiến sĩ ở Quốc Tử giám
cũng chẳng để lại một di sản gì cho nhân loại hết.”
Khi được hỏi động lực nào đã thúc đẩy một thanh niên dám bỏ cả tuổi
xuân để dấn thân vào công việc đầy gian nan này, Nguyễn Quang Thạch chia
sẻ:
“Cái này thì nó có hai yếu tố. Về mặt truyền thống thì trước những
năm 30, em ông nội tôi đã bán ruộng đất để làm trường cho người dân
trong xã học. Ông nội tôi đưa những người Tây học bên bà nội về dạy cho
họ hàng, xóm làng, con cháu. Thậm chí con nhà cày ruộng là tá điền của
ông nhà tôi cũng được đến học ngang hàng với bố tôi. Ông nội tôi quan
niệm cho con gái con trai đi học như nhau. Thế hệ cha tôi thì bố tôi
dành 20 năm dạy toán miễn phí ở quê và giúp cho rất nhiều học sinh học
yếu, học kém trở thành các kỹ sư, cử nhân mà thấp nhất là thành một ông
nhân viên nhà hàng rất thường xuyên đọc sách!
Thứ nữa trong quá trình sống lăn lộn ngoài đời quá sớm tôi gặp quá
nhiều khuyết tật của người Việt mình nói chung, thực ra nó nằm trong
tiềm thức cộng đồng rồi. Tiềm thức của dân chúng là vô cảm ưa dối trá,
nó thuộc những thành ngữ đã được đúc kết như “buôn gian bán lận” hoặc
“dân thì gian quan thì tham”. Những thứ đó nằm trong đời sống văn hóa,
nằm trong tiềm thức xã hội quá lâu, tôi nghĩ là chúng ta phải tìm cách
thay đổi nó bằng cách đưa tri thức vào. Có một thứ làm cho xã hội ta khó
phát triển là chủ nghĩa kinh nghiệm cộng với nho giáo nó ăn vào trong
tiềm thức, trong đời sống dân chúng. Chẳng hạn như người ta không thích
sự khác biệt, ai mà đưa ra ý tưởng mới khác với đám đông là chỉ trích
ngay.
Muốn phá bỏ thực trạng ấy trong xã hội phải tôn trọng sự khác
biệt, tôn trọng sự sáng tạo thì chúng ta phải có tri thức của người Anh
người Mỹ, người Pháp, người Đức… để đưa vào tiềm thức cộng đồng nói
chung, đưa vào bộ não của cá thể nói riêng để tạo ra một gía trị mới,
tinh thần mới, nền tảng mới để kích thích cho một đất nước phát triển
mạnh dựa trên sự trung thực, chân chính. Sự giải trình và tinh thần cống
hiến phụng sự tổ quốc và nhân loại.”
Có ích cho đời, cho người
Cống hiến nào cũng phát sinh từ một ý tưởng có ích cho đời, cho
người. Cống hiến tâm trí, sức lực để mang sách về nông thôn đối với hoàn
cảnh xã hội Việt Nam hiện nay không những là thử thách mà còn là một sự
đấu tranh, đấu tranh với cái dốt, cái vô cảm và lề thói xấu xa hình
thành từ bao đời nay chung quanh lũy tre làng kín bưng từ phong kiến tới
thực dân rồi độc tài toàn trị.
“Chuyến đi này tôi muốn kêu gọi, thứ nhất là kêu gọi tất cả cha mẹ
học sinh tại nông thôn, những người xa quê hãy mang sách về từng lớp
học để con trẻ nông thôn được đọc sách như trẻ Hà Nội trẻ Sài Gòn và trẻ
nước ngoài. Thứ hai nữa tôi mong muốn thầy cô giáo nông thôn hãy hỗ trợ
cho con trẻ đọc sách vì tuổi thơ những thầy cô giáo đó không có sách để
đọc thì bây giờ phải cố gắng bổ khuyết cho thế hệ trẻ.
Thứ ba nữa, tôi mong muốn Bộ Giáo dục đào tạo ra chủ trương nhân
rộng tủ sách phụ huynh trên toàn quốc. Chỉ cần chủ trương thôi, khi có
chủ trương rồi thì sẽ xã hội hóa. Những nhóm như của bọn tôi và những
nhóm khác người ta sẽ đưa sách về nông thôn và nhà nước không mất một
đồng ngân sách nào. Thứ tư, tôi kêu gọi Hội Khuyến học Việt Nam đưa tủ
sách vào Hội Khuyến học ở nông thôn để kích thích lượng tủ sách tăng lên
nhiều hơn… Thứ năm, tôi kêu gọi Giáo hội Công giáo Việt Nam, Giáo hội
Phật giáo Việt Nam phải nhân rộng tủ sách để tất cả thành viên trong xã
hội các tin đồ có sách đọc tạo tác động cho các tôn giáo khác.
Tôi mong muốn 500 nghìn người Việt Nam trong nước và nước ngoài hãy góp cho chương trình chúng tôi mỗi năm khoảng 12 cuốn sách tương đương 240 nghìn đồng để chúng tôi làm được ba việc như sau: thứ nhất chấm dứt tình trạng thiếu sách ở nông thôn vào năm 2017 đã kéo dài quá lâu.
-Anh Nguyễn Quang Thạch
Cuối cùng tôi mong muốn 500 nghìn người Việt Nam trong nước và
nước ngoài hãy góp cho chương trình chúng tôi mỗi năm khoảng 12 cuốn
sách tương đương 240 nghìn đồng để chúng tôi làm được ba việc như sau:
thứ nhất chấm dứt tình trạng thiếu sách ở nông thôn vào năm 2017 đã kéo
dài quá lâu. Chúng tôi lập ra các câu lạc bộ khoa học cho cấp I, II và
III để nuôi dưỡng tinh thần đam mê khoa học cho nước nhà. Một việc nữa
là chúng tôi lập ra câu lạc bộ tiếng Anh ở các trường để cải thiện việc
học tiếng Anh ở nông thôn.”
Anh Nguyễn Quang Thạch không chỉ đi mà còn viết, ghi lại những ý
tưởng cũ mới để hoàn thiện 5 mô hình sách hóa nông thôn mà nhóm của anh
đang theo đuổi, tham vọng đem sách về nông thôn từng bước đang khẳng
định sự đúng đắn của nó:
“Cuối chuyến đi này tôi sẽ tài liệu hóa chương trình sách hóa nông
thôn với 5 mô hình mà chúng tôi đã áp dụng thành công để chia sẻ với
các Đại sứ quán, các tổ chức quốc tế như Ấn độ chẳng hạn, Ấn Độ có 250
triệu trẻ em chưa có sách đọc. Tôi sẵn sàng tới Ấn Độ đi bộ vài ngàn Km
để có thể kêu gọi sách cho trẻ như đã từng làm cho tỉnh Thái Bình trong 4
năm nay.
Ở những trường điển hình tại Thái Bình như trường An Dục, Bình Phủ
Thái Bình một năm mỗi học sinh đọc 40 đầu sách bằng đúng như học sinh
phương Tây. Học sinh phương Tây mỗi năm người ta dành 12 nghìn phút để
đọc sách. Các em ở Thái Bình đọc được khoảng 8 nghìn trang sách tương
đương 40 đầu sách.”
Nói về chiến lược mời gọi cộng đồng tham gia chương trình anh Thạch
cho biết đoạn đường mà anh và những người cộng tác đã trải qua:
“Chiến lược của tôi là đánh thức nguồn lực cộng đồng ở địa phương
đưa ra mô hình mà ai ai cũng làm được. Khoảng 100 nghìn cha mẹ học sinh
Thái Bình người ta đã góp một năm 50 nghìn để mua sách cho con cái họ
đặt trong lớp học. Một người 50 nghìn nhưng con cái họ đọc được 2 triệu
tiền sách vì là tập thể. Tôi chỉ mong mỗi người góp 240 nghìn mỗi năm để
tạo tinh thần chia sẻ trong đại chúng một cách rộng lớn, trong 3 năm
qua làm thí điểm mô hình góp tiền mua sách về nông thôn thì có người góp
40 triệu, người 10 triệu người 5 triệu… hầu hết là doanh nhân và một số
công chức nhà nước.
Về mặt chính quyền thì họ ủng hộ bằng cách đưa ra chủ trương nhân
rộng ra toàn huyện, chẳng hạn giống như huyện Quỳnh Phụ, Thái Thủy của
Thái Bình. Khi chính sách đưa ra thì người ta mới huy động được nguồn
lực của người dân để cùng với chính quyền sử dụng hệ thống nhà trường đã
có, lớp học đã có và đặt tủ sách vào đấy và học trò lại trở thành những
thủ thư rất chuyên nghiệp.
Nói chung sau 8 năm áp dụng thì chương trình sách hóa nông thôn
chương trình chúng tôi đã đạt được kết quả rất rõ ràng xã hội thực sự đã
có những nhóm người thay đổi. Nhiều trường học tại Hà Nội cha mẹ góp
sách cho lớp học để con cái và bạn bè trong lớp chia sẻ với nhau, nó
hình thành tinh thần chia sẻ ngay từ lớp học.
Trên mặt toàn cục thì được ủng hộ rất nhiều, cả những người Việt ở
nước ngoài như cô Nga Thi đang làm cho Bộ hưu trí Canada, cô đã đi bán
bánh mì vào cuối tuần để góp cho chương trình của tôi 40 triệu rồi chị
Nguyễn Cẩm Vân ở Hà Lan cũng đã góp cho chương trình 10 triệu đồng.”
Điểm đáng nói ở đây chương trình Sách hóa nông thôn Việt Nam mở ra
cho cộng đồng người Việt ở nước ngoài tham gia qua cách đóng góp rất rõ
ràng và hợp lý. Nguồn tiền gửi về mặc dù rời rạc và nhỏ lẻ nhưng sẽ
tránh được điều tiếng không hay đối với một chương trình to tát đang
được định hình:
“Những người Việt ở nước ngoài họ nên gửi thẳng 50 hay 100 đô la
về chính làng quê của họ nhờ một người quen nào đó đưa về các trường
học, các giáo xứ các nhà chùa hay các gia đình cá thể nào đó sẵn sàng
làm tủ sách phục vụ lối xóm họ hàng cộng đồng thì hay hơn. Chiến lược
của tôi là mỗi người tự nhân rộng mô hình của tôi và chúng tôi sẽ hỗ trợ
kỹ thuật. Gọi điện cho tôi hay e-mail, Facebook.”
Sự e ngại, thành kiến đã in hằn quá sâu trong lòng người xa xứ với
rất nhiều lý do không thể phủ nhận sẽ ngăn trở sự góp sức nâng cao dân
trí cho người sống ở nông thôn. Biết và thấu hiểu điều này, người sáng
lập chương trình Sách hóa nông thôn Việt Nam chia sẻ:
“Tất nhiên tất cả gia đình trong chúng ta đều có nỗi buồn trong
quá khứ chẳng hạn như gia đình nhà tôi trong cải cách ruộng đất bị rất
nặng. Rồi cũng có những người di cư sang Pháp sang Mỹ hay Thụy Sĩ. Ta
nên cố gắng quên đi cái quá khứ đau buồn của đất nước mình để hướng về
tương lai. Nắm tay với người Việt trong nước kể cả nắm tay với chính
quyền để tạo ra một hệ thống thư viện rộng khắp trên toàn quốc thì dần
dần chúng ta sẽ có một sự thay đồi tích cực.
Thông điệp năm nay chúng tôi đưa ra trong sách hóa nông thôn “Vì một Việt Nam nhân văn và sáng tạo”.
Trong nhân văn thì có giá trị bao dung, giá trị hòa giải, giá trị
chia sẻ. Trong sáng tạo thì có tinh thần tự do thì mới sáng tạo được.
Con người có tố chất nhân văn trong người cộng với năng lực sáng tạo thì
sáng tạo phải có trách nhiệm với xã hội, với nhân loại.”
Những nỗ lực của anh Nguyễn Quang Thạch đang được cả nước biết tới
thông qua báo chí và ngay cả kênh truyền hình nhà nước. Người thanh niên
ấy nay đã từng bước tiến vào tâm điểm ước vọng của mình. Năm nay cũng
là năm kỷ niệm 40 tuổi của anh, con người sinh ra vào năm 1975 ấy đã làm
được một việc ý nghĩa để có thể hãnh diện là một người mang năm sinh
đầy bi kịch của đất nước.
0 Nhận xét