Nguyễn Quang Thạch
Nhiều bạn bè của tôi lo ngại cho mắt và lưng của tôi, có một số người đến gặp và khuyên tôi nên dừng chuyến đi bộ xuyên Việt để có sức khỏe chiến đấu dài hơn cho SÁCH HÓA NÔNG THÔN VIỆT NAM.
Cái mắt bị mổ và hỏng thì hành hạ tôi hơn 18 năm nay bởi cứ thay đổi thời tiết thì nó bị đau nhức. Đi giữa trời nắng thì lóa, đi mưa thì nhiều bất lợi. Mưa to quá thì phải dừng đi vì nước chắn lấy kính thì đi lại không dễ, nhất là đi xe máy. Chịu đựng sự hành hạ mãn tính đã thành quen.
Cách đây 1,5 tháng, lưng của tôi bắt đầu đau, có những khi đau từ lưng và lan ra bụng. Tôi chịu đựng 3 tuần để xem năng lực tự chữa của cơ thể tôi thế nào, cho đến khi tần suất cơn đau tăng lên thì tôi mới đi khám. Kết quả là tôi bị gai đôi bẩm sinh và do vận động quá nhiều trong 5 tháng qua (tập luyện và đi bộ đưa thư khuyến đọc 700 km). Trước khi đi xuyên Việt, tôi uống thuốc cả tuần nhưng chẳng thấy chuyển biến nên dùng. Cái đau lưng đã có vẻ trở nên quen.
Có một cái đau khác mà tôi gọi là SIÊU ĐAU đau ám ảnh tôi cả chục năm nay là NHIỀU NGÀN TỶ TRANG SÁCH đã không được đọc trong 40 năm qua (kể từ 1975) do một hệ thống thư viện quá nghèo nàn và xa người đọc. Điều quá tồi tệ vẫn hiện hữu trên đất nước chúng ta vì hơn 10.000.000 trẻ em nông thôn vẫn hàng ngày lãng phí hơn 200.000.000 trang sách vì không có sách và gần sách để đọc. Sự siêu lãng phí trang sách đồng nghĩa với SIÊU LÃNG PHÍ NGUỒN LỰC SÁNG TẠO & NHÂN VĂN QUỐC GIA, làm đất nước thua Thái Lan, Hàn Quốc…mấy chục năm trời.
Cách đây 1,5 tháng, lưng của tôi bắt đầu đau, có những khi đau từ lưng và lan ra bụng. Tôi chịu đựng 3 tuần để xem năng lực tự chữa của cơ thể tôi thế nào, cho đến khi tần suất cơn đau tăng lên thì tôi mới đi khám. Kết quả là tôi bị gai đôi bẩm sinh và do vận động quá nhiều trong 5 tháng qua (tập luyện và đi bộ đưa thư khuyến đọc 700 km). Trước khi đi xuyên Việt, tôi uống thuốc cả tuần nhưng chẳng thấy chuyển biến nên dùng. Cái đau lưng đã có vẻ trở nên quen.
Có một cái đau khác mà tôi gọi là SIÊU ĐAU đau ám ảnh tôi cả chục năm nay là NHIỀU NGÀN TỶ TRANG SÁCH đã không được đọc trong 40 năm qua (kể từ 1975) do một hệ thống thư viện quá nghèo nàn và xa người đọc. Điều quá tồi tệ vẫn hiện hữu trên đất nước chúng ta vì hơn 10.000.000 trẻ em nông thôn vẫn hàng ngày lãng phí hơn 200.000.000 trang sách vì không có sách và gần sách để đọc. Sự siêu lãng phí trang sách đồng nghĩa với SIÊU LÃNG PHÍ NGUỒN LỰC SÁNG TẠO & NHÂN VĂN QUỐC GIA, làm đất nước thua Thái Lan, Hàn Quốc…mấy chục năm trời.
Cái siêu đau đã đi vào đời sống của tôi hàng giờ hàng phút, lúc chậm lúc nhanh. Những hiếp, những trộm cướp tham nhũng... là đầu ra hiển nhiên của xã hội không giúp con trẻ đọc sách. Sự siêu đau không những tôi phải gánh chịu mà của nhiều người khác nữa. Sự kiện giàn khoan 981 xâm chiếm Biển Đông làm cho cả đất nước quằn quại đau, đầu ra của sự lãng phí hàng chục tỷ trang sách không được đến tay người đọc là như vậy đấy!!!!!
Cái SIÊU ĐAU đã và đang giúp tôi giảm những cơn đau trên hành trình xuyên Việt của mình.
Ngẫm nghĩ từ lâu về sự siêu đau và khả năng giảm đau của nó đối với mắt của tôi trong nhiều năm qua và giảm đau ở lưng do gai đôi cột sống trong hành trình đi bộ xuyên Việt, tôi thấy rằng tất cả chúng ta đều có thể giảm dần SỰ SIÊU ĐAU cho xã hội bằng đưa sách đến từng lớp học của trường cũ, về dòng họ, về xứ đạo…Mỗi người góp mươi cuốn sách/năm cho con trẻ nông thôn thì chúng ta sẽ bớt đi nỗi đau cho chính mình, cho con cháu mình trong tương lai.
Lời của Mẹ Têrêsa: Không phải tất cả chúng ta có thể làm nên những điều vĩ đại, nhưng chúng ta có thể làm những điều bé nhỏ bằng tình yêu lớn.
0 Nhận xét