Bài đọc xem tại đây: KTCMN
Bài trích sách ngôn sứ I-sai-a. Is 40,1-11
1 Thiên Chúa phán : “Hãy an ủi, an ủi dân Ta :
2 Hãy ngọt ngào khuyên bảo Giê-ru-sa-lem, và hô lên cho Thành :
thời phục dịch của Thành đã mãn, tội của Thành đã đền xong,
vì Thành đã bị tay Đức Chúa giáng phạt gấp hai lần tội phạm.”
3 Có tiếng hô :
“Trong sa mạc, hãy mở một con đường cho Đức Chúa,
giữa đồng hoang, hãy vạch một con lộ thẳng băng
cho Thiên Chúa chúng ta.
4 Mọi thung lũng sẽ được lấp đầy,
mọi núi đồi sẽ phải bạt xuống,
nơi lồi lõm sẽ hoá thành đồng bằng,
chốn gồ ghề nên vùng đất phẳng phiu.
5 Bấy giờ vinh quang Đức Chúa sẽ tỏ hiện,
và mọi người phàm sẽ cùng được thấy
rằng miệng Đức Chúa đã tuyên phán.”
6 Có tiếng nói : “Hãy hô lên !”
Tôi thưa : “Phải hô lên điều gì ?”
– “Người phàm nào cũng đều là cỏ,
mọi vẻ đẹp của nó như hoa đồng nội.
7 Cỏ héo, hoa tàn khi thần khí Đức Chúa thổi qua.
Phải, dân là cỏ :
8 cỏ héo, hoa tàn,
nhưng lời của Thiên Chúa chúng ta đời đời bền vững.”
9 Hỡi kẻ loan tin mừng cho Xi-on, hãy trèo lên núi cao.
Hỡi kẻ loan tin mừng cho Giê-ru-sa-lem,
hãy cất tiếng lên cho thật mạnh.
Cất tiếng lên, đừng sợ, hãy bảo các thành miền Giu-đa rằng :
“Kìa Thiên Chúa các ngươi !”
10 Kìa Đức Chúa quang lâm hùng dũng, tay nắm trọn chủ quyền.
Bên cạnh Người, này công lao lập được,
trước mặt Người, đây sự nghiệp làm nên.
11 Như mục tử, Chúa chăn giữ đoàn chiên của Chúa,
tập trung cả đoàn dưới cánh tay.
Lũ chiên con, Người ấp ủ vào lòng,
bầy chiên mẹ, cũng tận tình dẫn dắt
Đáp ca Tv 95,1-2a.2b-3 và 10ac.11-12a.12b-13 (Đ. x. Is 40,9.10)
2 Hãy ngọt ngào khuyên bảo Giê-ru-sa-lem, và hô lên cho Thành :
thời phục dịch của Thành đã mãn, tội của Thành đã đền xong,
vì Thành đã bị tay Đức Chúa giáng phạt gấp hai lần tội phạm.”
3 Có tiếng hô :
“Trong sa mạc, hãy mở một con đường cho Đức Chúa,
giữa đồng hoang, hãy vạch một con lộ thẳng băng
cho Thiên Chúa chúng ta.
4 Mọi thung lũng sẽ được lấp đầy,
mọi núi đồi sẽ phải bạt xuống,
nơi lồi lõm sẽ hoá thành đồng bằng,
chốn gồ ghề nên vùng đất phẳng phiu.
5 Bấy giờ vinh quang Đức Chúa sẽ tỏ hiện,
và mọi người phàm sẽ cùng được thấy
rằng miệng Đức Chúa đã tuyên phán.”
6 Có tiếng nói : “Hãy hô lên !”
Tôi thưa : “Phải hô lên điều gì ?”
– “Người phàm nào cũng đều là cỏ,
mọi vẻ đẹp của nó như hoa đồng nội.
7 Cỏ héo, hoa tàn khi thần khí Đức Chúa thổi qua.
Phải, dân là cỏ :
8 cỏ héo, hoa tàn,
nhưng lời của Thiên Chúa chúng ta đời đời bền vững.”
9 Hỡi kẻ loan tin mừng cho Xi-on, hãy trèo lên núi cao.
Hỡi kẻ loan tin mừng cho Giê-ru-sa-lem,
hãy cất tiếng lên cho thật mạnh.
Cất tiếng lên, đừng sợ, hãy bảo các thành miền Giu-đa rằng :
“Kìa Thiên Chúa các ngươi !”
10 Kìa Đức Chúa quang lâm hùng dũng, tay nắm trọn chủ quyền.
Bên cạnh Người, này công lao lập được,
trước mặt Người, đây sự nghiệp làm nên.
11 Như mục tử, Chúa chăn giữ đoàn chiên của Chúa,
tập trung cả đoàn dưới cánh tay.
Lũ chiên con, Người ấp ủ vào lòng,
bầy chiên mẹ, cũng tận tình dẫn dắt
Đáp ca Tv 95,1-2a.2b-3 và 10ac.11-12a.12b-13 (Đ. x. Is 40,9.10)
Đ. Kìa Thiên Chúa chúng ta quang lâm hùng dũng.
1 Hát lên mừng Chúa một bài ca mới,
hát lên mừng Chúa, hỡi toàn thể địa cầu !
2a Hát lên mừng Chúa, chúc tụng Thánh Danh !
Đ. Kìa Thiên Chúa chúng ta quang lâm hùng dũng.
2b Ngày qua ngày, hãy loan báo ơn Người cứu độ,
3 kể cho muôn dân biết Người thật là vinh hiển,
cho mọi nước hay những kỳ công của Người.
10ac Hãy nói với chư dân : Chúa là Vua hiển trị,
Người xét xử muôn nước theo đường ngay thẳng.
Đ. Kìa Thiên Chúa chúng ta quang lâm hùng dũng.
11 Trời vui lên, đất hãy nhảy mừng,
biển gầm vang cùng muôn hải vật,
12a ruộng đồng cùng hoa trái, nào hoan hỷ.
Đ. Kìa Thiên Chúa chúng ta quang lâm hùng dũng.
12b Hỡi cây cối rừng xanh,
13 hãy reo mừng trước tôn nhan Chúa,
vì Người ngự đến, Người ngự đến xét xử trần gian.
Người xét xử địa cầu theo đường công chính,
xét xử muôn dân theo chân lý của Người.
Đ. Kìa Thiên Chúa chúng ta quang lâm hùng dũng.
Tung hô Tin Mừng
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Ngày của Chúa gần kề ; kìa Người ngự đến cứu chúng ta. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
Mt 18,12-14
12 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Anh em nghĩ sao ? Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao ? 13 Và nếu may mà tìm được, thì Thầy bảo thật anh em, người ấy vui mừng vì con chiên đó, hơn là vì chín mươi chín con không bị lạc. 14 Cũng vậy, Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.”
Suy Niệm
Mùa vọng, mùa của hy vọng về ơn cứu độ dành cho con người. Vì thế, khi nói về mùa vọng, chúng ta thường nói tới niềm hy vọng và cậy trông của con người. Song, chính chúng ta quên đi mất: Thiên Chúa luôn chờ đợi và hy vọng nơi chúng ta. Người chờ đợi và hy vọng chúng ta biết cậy trông vào Người hầu Người ra tay cứu lấy Chúng ta. Chính vì thế, Người sẵn sàng bỏ lại tất cả để lên đường tìm kiếm - hay nói đúng hơn là đến với chúng ta.
Người việt có câu: đất không chịu trời thì trời phải chịu đất. Ở đây không như vậy. Thiên Chúa luôn hy vọng và đi bước trước đến với chúng ta. Nếu thực sự chúng ta thức tỉnh, thì thời giờ tái ngộ trong tình yêu và ơn cứu độ sẽ mau lẹ hơn.
Lạy Chúa! Chúa đã đến với chúng con bằng chính Ngài. Xin cho chúng con cũng biết đến với Ngài trong hy vọng và cậy trông bằng chính con người của con. Xin cho con luôn gặp được Chúa trong yêu thương và phục vụ. Amen.
0 Nhận xét