VÀI LỜI CỦA LESTER SHUM ĐẾN CỘNG ĐỒNG
TMSS: nói với dân Hongkong cũng chính là nói với mỗi chúng ta " chúng ta không còn đơn giản là những động vật kinh tế, chúng ta là công dân"
--------------------------
Vào ngày 26 tháng 9,
chúng ta đã quyết tấm lấy lại mảnh đất của chúng ta, lấy lại tương lai
của chúng ta. Thời gian đã qua, chỉ 1 tháng sau đó.
LESTER SHUM |
Chỉ trong
vòng 1 tháng, nhân dân Hong Kông đã viết nên lịch sử, đã mở ra 1 trang
mới cho Hong Kong. Phong trào này, nhân dân Hong Kong đã làm được quá
nhiều sáng kiến, quá nhiều những điều lớn lao.
Nhưng 1 trong những điều mang ý nghĩa biểu tượng nhất, theo ý tôi đó là
dòng chữ BẦU CỬ PHỔ THÔNG ĐẦU PHIẾU trên dãy núi Lion. Tinh thần sư tử
nhấn mạnh cá thể và bỏ qua hệ thống đằng sau nó.
Trong tinh thần của dãy đá sư tử, sự thành công, tập trung trên những hiệu quả cá nhân, là đủ để làm nên thành công: Nếu bạn làm việc đủ chăm chỉ, nếu bạn cố gắng học tập chăm chỉ, bạn sẽ thành công, và bạn sẽ có khả năng ổn định cuộc sống, bạn sẽ có khả năng kiếm được tiền.
Cũng đằng sau tinh thần dãy núi Lion ấy, cùng 1 lúc là quên đi sự bất công của hệ thống, quên đi sự bóc lột của hệ thống: nếu bạn không tham gia chỉnh đốn trong cộng đồng, nếu bạn bỏ qua, thì chúng sẽ trở thành vấn đề của cá nhân bạn, hệ thống, dân chủ và chẳng có gì hết. Điều này đã được thảo luận sôi nổi cách đây 30 năm trước khi Hong Kong được trao trả, quan trọng hơn là cùng 1 lúc bao gồm với sự thờ ơ trong chính trị, thờ ơ với các tệ nạn xã hội. Tất cả là được sắp đặt cho những con vật nhốt trong chuồng trại: mục tiêu của họ là kiếm tiền, là có được cơm ăn áo mặc, sống mà không phải lo lắng gì.
Chính trị là gì? Dân chủ là gì? Hệ thống là gì? Số phận của Hồng Kông ra sao? Không có điều gì để tôi phải bận tâm bởi vì nó không có gì phải quan tâm ngoài tiền bạc, và 3 bữa ăn hàng ngày. Tôi muốn bầu cử phổ thông đầu phiếu thực sự trong phong trào cây dù cũng như trên dãy núi Lion, nó là lá cờ của nhân dân Hong Kông để chia tay quá khứ đã thờ ơ với chúng ta: chúng ta không còn đơn giản là những động vật kinh tế, chúng ta là công dân Hồng Kông, chúng ta hiểu thành phố của chúng ta, chúng ta có cảm giác, triển vọng của chúng ta về Hồng Kông là những điều chúng ta quan tâm. Chúng ta hiểu rằng Hồng Kông đang bệnh tật, và hiểu nguồn gốc của vấn đề là sự can thiêp của Đảng này vào hệ thống chính trị phi dân chủ. Vì thế, chúng ta sẵn sàng bất tuân dân sự, sẵn sàng để học tập, sẵn sàng từ bỏ các triển vọng, từ bỏ tự do, cho một mục tiêu là thiết lập hệ thống chính trị dân chủ cho chúng ta.
Chúng ta muốn thưởng thức quyền bình đẳng chính trị, chúng ta muốn chấm dứt các nhà tài phiệt, những nhà đầu tư bất động sản và các chính trị gia quyết định số phận của chúng ta bởi vì chúng ta là nhân dân Hồng Kông, hay để chúng ta tiếp tục làm công việc này trên trang mới này, viết nên lịch sử của chính chúng ta, số phận của chính chúng ta.
Trong tinh thần của dãy đá sư tử, sự thành công, tập trung trên những hiệu quả cá nhân, là đủ để làm nên thành công: Nếu bạn làm việc đủ chăm chỉ, nếu bạn cố gắng học tập chăm chỉ, bạn sẽ thành công, và bạn sẽ có khả năng ổn định cuộc sống, bạn sẽ có khả năng kiếm được tiền.
Cũng đằng sau tinh thần dãy núi Lion ấy, cùng 1 lúc là quên đi sự bất công của hệ thống, quên đi sự bóc lột của hệ thống: nếu bạn không tham gia chỉnh đốn trong cộng đồng, nếu bạn bỏ qua, thì chúng sẽ trở thành vấn đề của cá nhân bạn, hệ thống, dân chủ và chẳng có gì hết. Điều này đã được thảo luận sôi nổi cách đây 30 năm trước khi Hong Kong được trao trả, quan trọng hơn là cùng 1 lúc bao gồm với sự thờ ơ trong chính trị, thờ ơ với các tệ nạn xã hội. Tất cả là được sắp đặt cho những con vật nhốt trong chuồng trại: mục tiêu của họ là kiếm tiền, là có được cơm ăn áo mặc, sống mà không phải lo lắng gì.
Chính trị là gì? Dân chủ là gì? Hệ thống là gì? Số phận của Hồng Kông ra sao? Không có điều gì để tôi phải bận tâm bởi vì nó không có gì phải quan tâm ngoài tiền bạc, và 3 bữa ăn hàng ngày. Tôi muốn bầu cử phổ thông đầu phiếu thực sự trong phong trào cây dù cũng như trên dãy núi Lion, nó là lá cờ của nhân dân Hong Kông để chia tay quá khứ đã thờ ơ với chúng ta: chúng ta không còn đơn giản là những động vật kinh tế, chúng ta là công dân Hồng Kông, chúng ta hiểu thành phố của chúng ta, chúng ta có cảm giác, triển vọng của chúng ta về Hồng Kông là những điều chúng ta quan tâm. Chúng ta hiểu rằng Hồng Kông đang bệnh tật, và hiểu nguồn gốc của vấn đề là sự can thiêp của Đảng này vào hệ thống chính trị phi dân chủ. Vì thế, chúng ta sẵn sàng bất tuân dân sự, sẵn sàng để học tập, sẵn sàng từ bỏ các triển vọng, từ bỏ tự do, cho một mục tiêu là thiết lập hệ thống chính trị dân chủ cho chúng ta.
Chúng ta muốn thưởng thức quyền bình đẳng chính trị, chúng ta muốn chấm dứt các nhà tài phiệt, những nhà đầu tư bất động sản và các chính trị gia quyết định số phận của chúng ta bởi vì chúng ta là nhân dân Hồng Kông, hay để chúng ta tiếp tục làm công việc này trên trang mới này, viết nên lịch sử của chính chúng ta, số phận của chính chúng ta.
Ảnh và bài viết theo Fb Ann Đỗ
0 Nhận xét