Diễn tiến của việc công khai nhận sai lầm và tiến hành sửa sai (Bài 9)
Thy Nga, phóng viên đài RFA
Trong 8 chương trình vừa qua, quý thính giả đã nghe những chuyện liên
quan đến cuộc cải cách ruộng đất diễn ra tại miền Bắc Việt Nam 50 năm
trước. Cuộc cách mạng được gọi là long trời lở đất ấy chấm dứt vào mùa
thu năm 1956. Ðảng cộng sản và nhà nước và nhà nước công khai nhận sai
lầm và tiến hành sửa sai.
Từ tháng bẩy năm 1956, đã có nhiều hội nghị của bộ chính trị, ban bí thư
và ban chấp hành bàn về những sai lầm trong cải cách ruộng đất và sửa
sai. Cao điểm là hội nghị trung ương 10 vào tháng chín. Đó là hội nghị
họp dài ngày nhất cho đến lúc bấy giờ, họp làm hai lần cho đến tháng 11
mới xong.
Hình ảnh được trưng bày tại Triển lãm cải cách ruộng đất tổ chức tại Hà Nội từ tháng 3 đến tháng 5/1956. |
Trong cuốn hồi ký “Giọt nứơc trong biển cả”, ông Hoàng Văn Hoan nguyên
phó chủ tịch quốc hội nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà kể lại rằng trong
hội nghị, các đại biểu đã nêu lên những sai lầm khá đầy đủ và rõ rệt
trong quá trình thực hiện cải cách ruộng đất. Ông viết như sau:
“Người phụ trách Uỷ ban cải cách ruộng đất là Trường Chinh, tuy không
chối cãi đựơc, nhưng cứ lý luận rằng cải cách đã đưa lại ruộng đất cho
nông dân là một thắng lợi lớn, còn những sai lầm thì né tránh, không
thừa nhận một cách thẳng thắn. Hoàng Quốc Việt cũng không nhận sai lầm.
Chỉ có Lê Văn Lương, trưởng ban tổ chức trung ương đảng là thành thực
nhận sai lầm trong việc chỉnh đốn tổ chức…
Hội nghị trung ương đáng lẽ phải có một nghị quyết tổng kết kinh nghiệm
về cải cách ruộng đất, nhưng Trường Chinh, vừa là tổng bí thư, lại vừa
là trưởng ban cải cách ruộng đất, vì tư tưởng chưa thông, nên dự thảo
nghị quyết mấy lần đều không đựơc hội nghị trung ương chấp thuận.”
Bốn năm sau, khi đảng họp đại hội lần thứ ba vào năm 1960, nghị quyết ấy
cũng chưa có, và lúc bấy giờ cũng chẳng ai nhắc lại nữa. Đó là lần đầu
tiên, một hội nghị trung ương quan trọng như thế mà lại không có nghị
quyết tổng kết. Ông Hoàng Văn Hoan còn nói thêm rằng, ngay trong quá
trình sửa sai, Trừơng Chinh vẫn không dứt khoát.
Điều đó có thể giải thích rằng, mặc dù bị tạm thời hạ tầng công tác như
một biện pháp kỷ luật, nhưng Trường Chính chắc vẫn cho rằng ông không
phải là ngừơi chịu trách nhiệm cao nhất.
Cuối tháng 10 năm 1956, có mít tinh lớn tại nhà hát nhân dân Hà nội, Uỷ
viên bộ chính trị đại tướng Võ Nguyên Giáp thay mặt ông Hồ Chí Minh và
trung ương đảng chính thức công nhận những sai lầm nghiêm trọng trong
cải cách rụông đất. Cả hai nhân vật lãnh đạo cao cấp nhất và phải chịu
trách nhiệm nặng nhất là Ông Hồ và ông Trường Chinh đều không ra mặt.
Bạn nghĩ gì về cuộc cải cách ruộng đất tại Việt Nam và những hậu quả của chính sách này? Xin email về
Vietweb@rfa.org
Sau khi công nhận sai lầm, đảng bắt đầu sửa sai.
Cuộc cải cách ruộng đất đầy oan khuất, đầy máu và nứơc mắt đã chấm dứt.
Đã có tổng số tám đợt phát động quần chúng và năm đợt cải cách ruộng đất
đựơc thực hiện tại 3563 xã.
Một câu hỏi phải đặt ra là tại sao đảng Cộng sản lại ngưng cuộc cải cách
ruộng đất vào lúc đó? Nhà nghiên cứu sử Trần Gia Phụng trả lời:
“Hồ Chí Minh và đảng CS phải chấm dứt đợt cải cách ruộng đất năm 1956 vì hai lẽ.
Lẽ thứ nhất trong nội bộ Bắc Việ,t là cuộc cải cách ruộng đất đã đạt
được các mục tiêu chính trị của họ. Mục tiêu chính trị của họ là gì? Mục
tiêu chính trị của họ, thứ nhất là xóa bỏ giới hà bộc lãnh đạo hạ tầng
cơ sở ở nông thôn và thay vào đó lớp lãnh đạo mới, là những đảng viên
cộng sản.
Mục tiêu chính trị của họ nữa là chận đứng sự trà trộn của những điệp
viên địch thủ trong dân chúng. Họ xóa bỏ toàn bộ nền văn hóa cổ truyền
nổi tiếng là bảo thủ từ bao nhiêu đời ở nông thôn và họ thay thế bằng
chủ trương của CSVN theo chủ nghĩa Mác Xít.
Thứ hai là trên bình diện quốc tế thì ông Michael Young đến Hà Nội vào
tháng 4 năm 1956. Ông ấy giải thích chính sách mới của đại hội đảng 20
của Liên Xô. Vì vậy mà CSVN không thể đi ngược lại với đường lối mới của
Liên Xô. Cho nên nhân cuộc tổng kết cải cách ruộng đất đợt 5 vào tháng 5
năm 1956, ông Hồ vì những lý do ở trong và ngoài nước thì ông Hồ cho
ngưng cuộc cải cách ruộng đất và bắt đầu chương trình sửa sai.”
Đảng đã sửa sai thế nào? Mời quý thính giả nghe lời kể của ông Nguyễn
Minh Cần, lúc đó là phó chủ tịch thành phố Hà nội, và trực tiếp tham gia
công tác sửa sai tại ngoại thành Hà nội:
“Hồ Chí Minh và đảng CS phải chấm dứt đợt cải cách ruộng đất năm 1956 vì hai lẽ.
Lẽ thứ nhất là vấn đề nội bộ Bắc Việt là cuộc cải cách ruộng đất đã đạt
được các mục tiêu chính trị của họ. Mục tiêu chính trị của họ là gì? Mục
tiêu chính trị của họ, thứ nhất là xóa bỏ giới hào mục lãnh đạo hạ tầng
cơ sở ở nông thôn và thay vào đó lớp lãnh đạo mới, là những đảng viên
cộng sản.
Mục tiêu chính trị của họ nữa là chận đứng sự trà trộn của những điệp
viên mà địch thủ trong dân chúng. Họ xóa bỏ toàn bộ nền văn hóa cổ
truyền nổi tiếng là bảo thủ từ bao nhiêu đời ở nông thôn và họ thay thế
bằng chủ trương của CSVN theo chủ nghĩa Mác Xít.
Thứ hai là trên bình diện quốc tế thì ông Mikoyan đến Hà Nội vào tháng 4
năm 1956. Ông ấy giải thích chính sách mới của đại hội đảng 20 của Liên
Xô. Vì vậy mà CSVN không thể đi ngược lại với đường lối mới của Liên
Xô. Cho nên nhân cuộc tổng kết cải cách ruộng đất đợt 5 vào tháng 7 năm
1956, ông Hồ vì những lý do ở trong và ngoài nước thì ông Hồ cho ngưng
cuộc cải cách ruộng đất và bắt đầu chương trình sửa sai.”
Một người khác là nhà thơ Nguyễn Chí Thiện kể lại về sửa sai như sau:
“Sửa sai ở đây là không phải sửa sai cho địa chủ mà sửa sai cho những
người vốn là đảng viên hoặc là những người vốn rất có công với kháng
chiến nhưng bị vu cho là Đại Việt, Quốc Dân Đảng, vu cho là gián điệp...
đủ thứ.
Những người đã giết rồi thì thôi, không nói làm gì rồi. Thế nhưng những
người còn sót lại thì tha. Thế còn thực tế, những người bị quy là địa
chủ mà đã vào tù rồi, chết rồi thì tôi không nói, đấu tố bắn ngay tôi
không nói, nhưng vào tù rồi thì công bằng mà nói thì cả huyện của tôi là
huyện Bình Dục, sau này tôi về chơi thì không có ông nào được tha cả.
Ngay làng tôi thôi có hai cha con ông Chánh Hồ, cũng bị quy là địa chủ,
mà ông ta có giàu có gì đâu, bị quy là địa chủ. Ông ta trước kia là
người chuyên môn đón bộ đội về làng, bộ đội là đến nhà ông ấy mà.
Thế là nhà ông Phó Liêm nữa. Những ông đó, một ông thì tự tử chết, hai
người đi tù. Một ông nữa là ông Chánh Điểm cũng đi tù. Tất cả mấy người
đi tù đó đều chết trong tù hết. Cả những làng xung quanh tôi không thấy
ai về.
Mãi đến tận năm 1961, lần đầu tiên tôi đi tù thì tôi gặp không biết bao nhiêu là địa chủ vẫn còn nằm nguyên trong tù thôi.
Đến tù lần thứ hai năm 1966, tôi sống trong tù đến năm 1977 mới ra, thì
vẫn còn những bác địa chủ vẫn bị sống trong tù - tuy là chết nhiều lắm
rồi.”
Sau cùng, xin đựơc kết thúc bài về sửa sai này bằng bài thơ mà ông
Nguyễn Minh Cần nghe đựơc khi công tác sửa sai tại một làng thụôc huyện
Đông Anh ở ngoại thành Hà nội:
Bác Hồ nói chuyện sửa sai
Sai thì cứ sửa, sửa rồi cứ sai
Đảng ta có lắm anh tài
Sai hoài sai mãi, sửa hoài cứ sai
0 Nhận xét