Suy nghĩ của sinh viên Huang Ziyue, người đọc lá thư cô viết cho mẹ và cha.
Có rất nhiều chuyện để nói và cha mẹ muốn nói nhưng không thể nói chuyện mặt đối mặt, và con muốn trình bày trong lá thư cho ba mẹ.
Nằm trong lều ngột ngạt, luôn nhớ giường là thoải mái hơn nhiều khi ở nhà; khi ba mẹ thức dậy mỗi ngày, muốn nghe thấy tiếng con và con cũng vậy, con luôn nhớ mỗi sáng được thưởng thức món súp và thức ăn nóng hổi, đã qua rồi 3 tuần. Một tháng trước, con đã chạy vào khu Civic Plaza, sau đó bắt đầu hoạt động. Con đã gọi cho ba mẹ, và đã làm ba mẹ sợ hãi phải không? Đã làm cho ba mẹ lo lắng, con xin lỗi. Ngày hôm đó con đã sợ hãi, nhưng con không dám nói cho ba mẹ biết vì con sợ ba mẹ lo lắng quá nhiều cho con. Ngày 27 là sinh nhật của con, 16 năm qua con đã sinh nhật với bạn bè và anh trai, nhưng năm nay con không được như thế. Kể từ ngày sinh nhật của con, con đã phải tập trung học các khóa học chuyên sâu cho hoạt động biểu tình. Con xin lỗi.
Con rất xin lỗi. Trong quảng trường Civic, con chưa bao giờ nghĩ về nó, con đã hoàn toàn chìm trong các hoạt động của DSE. Thức dậy lúc 6:00 mỗi ngày, sau đó thay đồng phục đến trường. Tắm tại trường, hết giờ học lại treo đồng phục trong lớp học và quay trở lại Admiralty. Các học sinh cũng bận rộn với bài vở, chuẩn bị bài kiểm tra nhóm và mô hình.
Rất đông đúc vào đêm khuya, đến tối muộn tại Admiralty. Tham gia chiếm đóng tuần đầu tiên, tuần thứ 2 con bắt đầu kì nghỉ dài hạn.
Thời gian đầu, tình hình chiếm đóng đã rất bất ổn định, mọi người và cảnh sát thường đứng đối diện nhau để ngăn chặn 1 cuộc tấn công bất ngờ. Điều đó đã làm tổn thất rất nhiều về sức khỏe thể chất và tinh thần, khi khai giảng tháng 9, con nặng 40kg, nhưng sau khi ở lại đêm, đi lại vận động quá nhiều, ăn ít đi, con chỉ còn 36kg. Học tập, thực sự là 1 áp lực lớn, học sinh lớp chuẩn bị thi trung học DSE, rồi tham gia hoạt động chiếm đóng, để bắt kịp việc học quả là điều rất khó khăn. Con đã phải đấu tranh nhiều lần, đặc biệt các giáo viên đã tư vấn cho con bài tập về nhà: "phải cố gắng giữ lập trường nhiều hơn nữa, phải đấu tranh cho tương lai của bạn"
"Nếu cho con chọn lại 1 lần nữa bây giờ, con vẫn sẵn sàng tham gia chiếm đóng Civic Square như ban đầu và vẫn quyết định ở lại qua đêm. Qủa là rất khó khăn, nhưng con biết có rất nhiều người phải trả giá hơn con rất nhiều, họ thậm chí mệt mỏi hơn, con nhớ MOM, nhớ anh trai khi rất buồn nói rằng: "Tôi không muốn làm bà mẹ Thiên An Môn. Nghe mẹ nói như thế, con đã lắc đầu và không thể chịu được điều đó. Nhưng MOM ơi, hãy nhìn vào đám bạn con, chúng rất tốt. Chúng yêu thích nơi này, chúng sẽ phải đối mặt với hơi cay và khói ngạt. Họ rất dễ thương và con không thể đứng ngoài nhìn họ.
Con cũng sẽ trở lại với các bạn cùng lớp và bạn bè của con, vì vậy ba mẹ không phải lo lắng cho con. Đây quả là 1 thời gian kì lạ. Một kỷ nguyên của cảnh sát và nhóm côn đồ; một kỷ nguyên của sinh viên đã xuống đường để phản đối; một quãng thời gian tốt nhất và tồi tệ nhất. Tuy nhiên, trong những điều kì lạ, con vẫn thấy những điều tốt đẹp nhất.
Vì vậy, ba mẹ hãy tự hào về con, bởi vì con muốn nơi này được đẹp hơn và hạnh phúc. Yêu ba mẹ, con gái của ba mẹ Huang Ziyue
hình ảnh sưu tập trên internet
0 Nhận xét